Sau nhiều năm được gặp lại học trò thân yêu, cô giáo Lê Thị Hồng Hạnh đã cảm động viết những vần thơ tặng học sinh Bùi Văn Phúc A4 - K3 PHC. Thơ tặng học trò nhưng cũng là tiếng lòng, miền hoài nhớ về những tháng năm tuổi trẻ của một cô giáo dạy Văn yêu nghề, yêu người và yêu đời. Quả là: Càng yêu người bao nhiêu, càng yêu nghề bấy nhiêu! Ban Truyền thông xin trân trọng giới thiệu bài thơ "Gặp lại học trò" của cô giáo Tổ trưởng Tổ Ngữ văn:
Cô giáo Lê Thị Hồng Hạnh cùng học trò K17
Cô giáo Lê Thị Hồng Hạnh cùng học trò K20
GẶP LẠI HỌC TRÒ
Mười lăm năm có lẻ tôi lại gặp em
Phan Huy Chú trường mình một ngày đầy nắng
Hà Nội mùa thu, vắng tiếng ve - Yên lặng
Chỉ có lòng người náo nức mê say
Tuổi học trò qua rồi, kỷ niệm đầy tay
Bạn bè em mỗi người một ngả
Hai mươi năm, lòng ta vui đến lạ
Gặp bạn, gặp thầy, cứ xao xuyến bâng khuâng
Trái bóng tròn lăn, sân cỏ tưng bừng
Tiếng hò reo và lời luận bình sôi động
Từng đội một từ khoá 3 chơi bóng
Tranh giải Cúp trường kỷ niệm Tuổi hai mươi
Dù đứng đâu em cũng vẫn tươi vui
Nụ cười em làm sân trường bừng sáng
Lòng hiền hậu, em nhớ ngày nhớ tháng
Kỷ niệm một thời, xa lắm tuổi đã qua
Học trò tôi yêu quá, nhớ là
Em một thuở của đời tôi tuổi trẻ.
Cô giáo Lê Thị Hồng Hạnh
Tổ trưởng Tổ Ngữ văn
Sau khi Ban Truyền thông đăng bài thơ "Gặp lại học trò" của cô giáo Hồng Hạnh, thì chúng tôi được biết đã có bài thơ phúc đáp của cựu học sinh Bùi Văn Phúc gửi tặng cô giáo Hạnh. Ban Truyền thông xin cập nhận bài thơ của Bùi Văn Phúc bên bài thơ của cô giáo Lê Thị Hồng Hạnh. Như vậy, trang thơ này đủ cả cặp hai bài thơ của hai cô trò PHC tha thiết nghĩa tình.
EM VẪN NHỚ!
Em gặp lại Cô giữa Hà Nội gió heo may
Như gặp lại ấu thơ bến bờ nào xa lắm
Gặp bài học xưa lãng quên trong khoảng lặng
Gặp lại ước mơ hồng tuổi 17 tóc mây bay
Em vẫn nhớ!
Cô của tháng năm xưa với bài giảng mê say
Ánh mắt sáng, và giọng Cô trầm ấm
Em từng ước thời gian trôi thật chậm
Ước mãi tuổi học trò đẹp như nắng trên tay.
Cựu học sinh Bùi Văn Phúc A4 K3 tặng cô giáo Lê Thị Hồng Hạnh